Người Khôn Là Người Biết Đợi Chết!
Ước gì chúng ta nghe tiếng Chúa để được vào chốn yên nghỉ của Người.
Người Ki-tô hữu sống ngoan,
Trần gian tạm gởi, lo toan ngày về.
Thời giờ dẫu có bộn bề,
Tháng Mười Một phải chỉnh tề hồi tâm.
Một điều hoàn toàn chắc chắn, là tôi phải chết;
nhưng có một điều hoàn toàn không biết chắc, là tôi sẽ chết lúc nào? Cách nào?
Vì thế tôi phải luôn tỉnh táo. Dù hoàn cảnh thế nào, khi chết tôi cũng chả mang theo được gì,
bỏ lại tất cả; tôi sẽ ra đi một mình,
ra đi một lần không bao giờ trở lại; một sự ra đi dứt điểm, không thể sửa đổi, một sự ra đi bắt buộc,
không ai trên trần gian nầy nếu kéo được. Không thể chần chờ, có ai sống mãi để rồi hoan ca?
Ngày mai lìa bỏ gian trần,
Giã từ thương tiếc người thân lắm mà.
Nghe lòng rung hạt châu sa,
Được làm con Chúa lơ là tình Cha.
Tình thương Thiên Chúa bao la,
Tỉnh đi kẻo phải trầm kha vong hồn.
Quay về bên Chúa Chí Tôn,
Ngày qua tháng lại, hoàng hôn đến gần.
Hãy để sự chết mở mắt cho tôi khám phá những điều tôi tưởng không muốn thấy.
Được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn, nào được ích gì?
Giê-su mới thật là đường,
Chỉ cho ta biết dặm trường chọn đi.
Tự do, báu vật thực thi,
Người Ki-tô Hữu tình ca con Trời.
Xin cảm tạ Chúa đã cho con vào đời, lại được làm con Chúa qua Bí tích Rửa tội
và được sống trong Hội Thánh mà Chúa Giêsu Kitô đã thiết lập với BẢY Bí Tích để không ngừng dưỡng nuôi và minh chứng tình yêu Chúa muốn thông ban qua hàng Gíáo phẩm.
Xin Chúa là núi đá cho con trú ẩn, chiến lũy kiên cố để bảo vệ con,
vì danh dự Ngài xin chỉ đường dẫn lối cho con.
Lưới kẻ thù giăng, xin gỡ con ra khỏi, vì nơi con trú ẩn chính là Ngài. (Tv 30:3-5)
Vì thương, Cha vẫn mong chờ,
Ngày qua tháng lại, con thơ hững hờ.
Đời con yếu đuối dại khờ,
Tỉnh đi, kẻo phải bâng quơ đường về!
Con xin phản tỉnh chỉnh tề,
Giã từ cuộc sống u mê thế trần.
Biết tìm bên Chúa nương thân,
Chuyên chăm Lời Chúa nhật tâm trong Ngài.
Đối diện với cái chết, tôi thấy chỉ việc phụng sự Thiên Chúa là quan trọng.
Còn những việc lạm dụng của cải là điên rồ;
những danh dự tôi ham muốn, thực ra chỉ là những cạm bẩy; giàu sang có ích gì cho tôi nếu tôi không tích trử một kho tàng trên trời.
Tôi muốn một cuộc đời lâu dài mạnh khoẻ, nhưng ích gì nếu tôi không chuẩn bị một cuộc đời vĩnh cửu.
Thật đúng như lời thánh Bênađô cảnh cáo: “Sự chết đợi con mọi nơi, thì con cũng đợi nó mọi chốn. Như vậy, mới là người khôn.”
Tuyệt vời thay niềm tin của người đón nhận Đức Giêsu Kitô làm lý tưởng cho cuộc đời, nên biết hướng đi và đích điểm của ngày về.
Tôi là người Kitô Hữu,
Niềm tin vào Đức Giê-su Con Trời.
Cửa trời rộng mở gọi mời,
Loài người yêu dấu, cao vời hơn muông.
Con ơi! chớ sống buông tuồng,
Ngài mai phải thác, Cha buồn xót xa.
Uổng công con được sinh ra,
Quay về cho sớm, mặn mà tình Cha.
Nam Giao