NHÌN LÊN TRỜI THẲM TÔI MƠ THIÊN ĐÀNG

01/09/2020
 NHÌN LÊN TRỜI THẲM TÔI MƠ THIÊN ĐÀNG

 

 

Chị Hằng chiếu sáng hồn thơ,
Tăm tăm bóng cũ huyền mơ lại về.
Đơn côi xót dạ tái tê,
Tang thương còn đọng cơn mê não nề.

 

Sống nơi trần thế thác về,
Nỗi đau xa Chúa bỏ bê ngày đời.
Lương tâm theo quỷ gọi mời,
Mình đầy rêu phủ bồi hồi tiếc thương.

 

Trời cao thăm thẳm Thiên đường,
Ánh trăng huyền nhiệm tơ vương thế trần.
Càng khuya thanh vắng thâm trầm,
Cả đời bạc bẽo không cần nhớ Cha.

 

Tình yêu Thiên Chúa vô bờ,
Ngày tàn chỉ có Chúa chờ đón ta.
Ngày đó sẽ tới không xa,
Giã từ trần thế châu sa tủi buồn.

 

Làm sao về với cuội nguồn,
Người Ki-tô hữu biết đường về quê.
Bí tích Hòa giải cận kề,
Trở về cho sớm vỗ về yêu thương.

 

Nắm tà áo Mẹ tơ vương,
Giê-su Nhà Tạm vẫn thương đợi chờ.
Đỉnh nguồn Thánh Lễ tôn thờ,
Ôm ghì lấy Chúa, không mơ sự đời.

 

Nam Giao