NHỮNG NGƯỜI ĐAU KHỔ LÀ HÌNH BÓNG CHA
Hôm nay Chúa gọi con về,
Trước tòa phán xét tái tê nỗi lòng.
Lương tâm trình Chúa đời con,
Lắng nghe Chúa phán thấm lòng đớn đau.
Có thương ai xót khổ sầu,
Chén cơm manh áo kết câu ân tình.
Hay là đã sống vô tình,
Những người đau khổ là hình bóng Cha.
Bao nhiêu ánh mắt tình chờ,
Trao ban hiến tặng tình thơ thắm nồng.
Ủi an, an ủi đỡ nâng,
Chung nhau chia sớt tấm thân bẽ bàng.
Thời gian trần thế vàng ròng,
Cho ta tuyển chọn lập công ngày về.
Người Ki-tô hữu chỉnh tề,
An bình vui sống không mê thế trần.
Ai ngồi trên đỉnh phù vân,
Tưởng rằng sẽ sống bình an mãi hoài.
Không còn giây phút u hoài,
Thình lình thần chết đoái hoài đến ta.
Xoè tay hứng hạt mưa sa,
Ngày mai rồi phải lìa xa bạc vàng.
Lắng nghe tiếng đập ở tim,
Để mà biết được nhắn tin của trời.
Đời ta quả thật chơi vơi,
Bình an không đến buồn ơi, hỡi buồn.
Cả đời đã sống buông tuồng,
Còn giờ đâu nữa mà mong chết lành.
Đồng hồ tích tắc trung thành,
Nghe như tiếng gọi mong manh đợi chờ.
Màn đêm buông xuống mà lo,
Sống xa tình Chúa, sầu ôm hết giờ.
Nam Giao