NIỀM TIN THEO DẤU ÁNH SAO DẪN ĐƯỜNG
Ba nhà Đạo sĩ đi tìm,
Thiên văn địa lý tâm tình thực thi.
Học cao hiểu rộng rồi thì,
Dấu chỉ thời đại tinh vi ngắm nhìn.
Bầu trời sao lạ in hình,
Báo cho nhân loại ân tình Chúa ban.
Một người một hướng bình an,
Ra đi theo dấu ánh sao dẫn đường.
Gặp nhau trên bước đường trường,
Đêm đen mất dấu giữa đường đơn côi.
Đi vào cung điện để rồi,
Đồng hành quyết chí nổi trôi sợ gì.
Nhà vua lặng lẽ tinh vi,
Lòng lang dạ sói rồi thì phát ra.
Các người tìm được bảo ta,
Để rồi mưu tính cho ta hại Người.
Thế gian quả thật nực cười,
Tính sao bằng được ý trời ban cho.
Song hành không chút đắn đo,
Giờ đây có bạn cam go ngại gì.
Cả ba vui vẻ rồi thì,
Lên đường tìm Chúa chỉ vì niềm tin.
Đồng lòng quyết chí đi tìm,
Trên cao, Thiên Chúa ẩn mình chút thôi.
Nền trời sao lạ vãn hồi,
Đi theo dấu chỉ để rồi gặp ngay.
Lòng thành không chút lung lay,
Ngắm nhìn Ba Đấng, lòng đầy xót xa.
Tình trời quả thật bao la,
Khó nghèo tại thế cho ta đến gần.
Ba nhà Đạo sĩ ân cần,
Dâng ba lễ vật thành tâm kính thờ
Thế rồi không chút chần chờ,
Trở về lối khác giấc mơ đưa đường.
Gặp rồi mới thấy vấn vương,
Cho dầu khó nhọc, đường trường vẫn vui.
Chia tay lòng thấy bùi ngùi,
Trở về cuộc sống lòng đầy nhớ thương.
Người Ki-tô hữu khác thường,
Đồng hành có Chúa can trường sống ngoan.
Nam Giao