NỔI BUỒN XA VẮNG MONG CHỜ

06/09/2021
NỔI BUỒN XA VẮNG MONG CHỜ

 

 

 

Tuồi xuân trôi lạc xa bờ,
Chuyện tình yêu Chúa con thơ không màng.
Đêm nay nhìn ánh trăng tàn,
Hồn tôi giá lạnh thời gian quay tròn.

 

Đánh rơi báu vật tình nồng,
Giàu sang, phú qúy cũng không đắp bồi.
Xót thương thân phận đơn côi,
Nhìn lên ảnh Chúa, Chúa ôi! Con cầu.

 

Hồn tôi gợi sóng lo âu,
Ngày mai ta thác, về đâu hởi hồn?
Chiều tà bóng ngã hoàng hôn,
Đêm về giá lạnh ta ôm hải hùng.

 

Giờ nầy co-vid đi lùng,
Nó mà vào được vô cùng xót xa.
Nhịp tim tích tắc thẩn thờ,
Còn giờ đâu nữa mà mê bụi đời.

 

Có ai sống mãi trên đời,
Ăn ăn, ngủ ngủ để rồi ra đi.
Hôm nay Lời Chúa Giê-su,
Chảy vào tâm huyết cánh thư Chúa Trời.

 

Dịch bệnh co-vid gọi mời,
Tĩnh đi kẻo  phải xa rời tình Cha.
Tín hữu không thể trầm kha,
Hồng ân cứu chuộc, Giê-su vào đời .

 

Tình Ngài luôn mãi tuyệt vời,
Ngôi Lời đã đến cứu đời con thơ.
Ngã vào lòng Chúa nhân từ,
Trái tim thơ dại đáp từ tình Cha.

 

Tình Cha biển rộng bao la,
Tìm về tắm mát vào ra nguyện cầu.
Nguồn vui ơn thánh theo hầu,
Giê-su Thánh Thể nhịp cầu cho con.

 

 

Nam Giao