Ôi! Lạy Chúa, Mở Cho Con Đôi Mắt,
Thấy Tình Yêu Kỳ Diệu Chúa Khắp Nơi.
Hôm nay thế giới pha màu,
Dịch bệnh co-vid thấm đau đoái nghèo.
Nhà cao cửa rộng bọt bèo,
Cũng luôn sợ hải dịch vào viếng thăm.
Đêm nằm suy nghĩ lan man.
Sáng mai không dậy trần gian giã từ.
Dịch bệnh “Covit” lại về,
Dạy cho ta biết say mê lời cầu,
Tâm hồn nghị lực đong đầy,
Song hành với Chúa chuyến tàu thời gian.
Xin Cha mở rộng tay con,
Yêu thương đùm bọc trao ban tình người.
Dịch bệnh cô-vid tả tơi,
Cho ta nhìn thấy cái nôi đời mình.
Trời cho lắm của nhiều tiền,
Để ta mua lấy bạn hiền mai sau.
Dịch bệnh cô-vid sầu đau
Cúi đầu thầm lặng, hạt châu chảy dài.
Kẻ nghèo than thở khẩn cầu,
Ta không giúp đở sẽ sầu cô đơn.
Thần chết nó đến điền đơn,
Hởi người khờ dại cô đơn giờ nầy.
Tình thương xóa tội lắp đầy,
Cửa trời rộng mở sum vầy yêu thương.
Hồn thiêng, thân xác tầm thường,
Ban cho tiếng nói tìm đường đi lên.
Tự do ý chí ban thêm,
Trở thành đích thực thấm niềm cậy tin.
Lời Chuá dẫn lối trường sinh,
Lương tâm rèn luyện chỉnh hình thanh cao.
Cúi đầu lạy Chúa trên cao,
Ôm ghì mến Chúa cao rao danh Ngài.
Nam Giao