MỪNG CHÚA SỐNG LẠI
Chúa nay thật đă phục sinh. Alleluia! Alleluia!
Sử xanh ghi dấu rơ ràng, Giê-su sống lại khải hoàn vinh quang.
Niềm tin đưa bước tôi đi, không phải vu vơ hăo huyền. Niềm tin của tôi lớn
mạnh là nhờ t́m kiếm học hỏi Lời Chúa và qua đời sống đạo của những người
sống cùng thời với Đức Giêsu Kitô đă hy sinh đời sống để minh chứng t́nh
yêu, chết v́ yêu.
Tin hay không tin, là chấp nhận hay từ chối. Tôi xin tin. Tôi quyết định tin
suốt đời tôi.
Dấu chỉ trở lại với Đức Giêsu Kitô của thánh Phaolô, hoàn cảnh đổi mới từ
một người bắt đạo trở thành người giữ đạo trung kiên hy sinh làm chứng cho
Chúa đến giọt máu cuối cùng và chết tử đạo. Sự Phục Sinh của Đức Kitô là một
sự kiện lịch sử.
Thánh Phaolô nói với chúng ta rằng: "Nếu Đức Kitô không phục sinh, đức tin
của chúng ta hăo huyền." (1 Cr 15:14) Lời của Đức Giêsu hơn hai ngàn năm qua
vẫn c̣n đây. Tôi cảm nghiệm Lời Ngài là chân lư. Bao nhiêu thế kỷ vật đổi
sao dời; khoa học tiến bộ... Nhưng Lời Chúa vẫn sáng chói huy hoàng cho
những ai t́m kiếm để được sống và sống trong an b́nh chờ đợi ngày về Nhà
Cha.
Trần gian đâu phải Nhà Cha, Trăm năm cũng chỉ đi qua một lần.
Bao nhiêu nhân vật thiên tài trời ban cho, chỉ được một thời, cũng qua. Có
ai như Chúa Giêsu...
Các Tông đồ theo Chúa thời đó trông thấy phép lạ tỏ tường, ḷng đầy vui
sướng, hân hoan, tưởng sẽ huy hoàng, tranh giành ngôi vị, ganh tỵ lẫn nhau.
Khi Chúa Giêsu khổ nạn, chạy tản mát, chối Chúa, nhưng Lời Chúa vẩn nghe rơ
trong tâm hồn: Ba ngày sau, Ta sống lại.
Trong những ngày đen tối đó, các môn đệ Đức Giêsu thời đó như đi trong đêm
đen của niềm tin, chờ đợi Lời Ngài... Khi trông đợi, ta thấy thời gian như
ngưng lại và nặng nề làm sao, trông mong ngóng đợi, lo sợ buồn phiền ngày
mai nó sẽ ra sao? Mong ngày mau sáng để lên đường.
Ngày Phục Sinh. Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời c̣n tối, bà
Maria Mácđala đi đến mộ, thấy tảng đá đă lăn khỏi mộ (Ga 20:1).
Đức Giêsu hiện ra với bà và hỏi: "Này bà, sao bà khóc ? Bà t́m ai?" Bà Maria
tưởng là người làm vườn, liền nói: "Thưa ông, nếu ông đă đem Người đi, th́
xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về." (Ga 20:15).
Hôm nay, Mùa Phục Sinh 2009 lại về, cho con lắng đọng tâm hồn để thấy ứng
dụng cho con lời Chúa nói với bà Maria: "Nầy con, sao con khóc? Con t́m ai?"
Lạy Thầy Chí Thánh, nước mắt đời con mang nhiều ư nghĩa. Từ khi sinh ra với
tiếng khóc chào đời, chấp nhận cuộc sống, v́ con đâu có quyền chọn người cha
hay người mẹ, nơi sinh chốn ở, nhưng phải ra đời mà sống trăm năm trọn kiếp
con người.
Lần sinh lại thứ hai để thành nhân, con phải tự t́m kiếm và chọn lựa lư
tưởng cho đời con. Công việc nầy không ai có thể làm thay cho con.
Được làm con Đức Chúa Trời là một hồng ân cao cả, được cùng sống lại với Đức
Giêsu Kitô nhờ mầu nhiệm Thập Giá Phục Sinh thật là một lư tưởng tuyệt vời.
Mà lư tưởng th́ luôn luôn đ̣i hỏi nhiều hy sinh.
Lư tưởng phát xuất từ nội tâm. Nó phải là lựa chọn của bản thân. Nếu không,
nó chỉ là một ước mơ hăo huyền, chẳng bao giờ có sức biến đổi được con
người.
Lư tưởng đời tôi là Chúa Giêsu Kitô. Lời Ngài là sức sống của tôi. Lời Ngài
là ánh sáng đời tôi...
Trải qua bao cảnh bể dâu, tôi đă khóc nhiều điều vô nghĩa, khóc thương phận
ḿnh.
Hôm nay, lạy Chúa, con khóc v́ con đă gặp được Chúa. Nước mắt sung sướng cảm
nghiệm được t́nh Chúa thương con, qua con đường Thập Tự Chúa đă đi qua.
Đỉnh đồi Can vê c̣n đó, Gẫm suy t́nh Chúa mà lo ngày đời. T́nh yêu của Chúa
cao vời, Giê-su sống lại gọi mời ta theo.
Con xin thưa với Chúa như bà Maria, "Tôi sẽ đem Người về".
Con xin ôm chặt khắc ghi, Vâng nghe lời dạy thực thi ư Thầy.
Giáo lư Giáo Hội công giáo, phần luân lư, không giới thiệu một con đường
thanh thản để trốn những nổi gian truân hay đứng bên lề những cơn băo táp,
nhưng dẫn chúng ta lên đường hiến tế như Đức Kitô trên Thập giá.
Thế gian vạn sự qua, nhưng t́nh yêu Chúa theo con suốt cuộc đời con.
Lạy Chúa, Chúa là gia nghiệp đời con.
Nam Giao