CHÚA CHỜ CON 
                    


Cúi đầu tạ tội ngày qua,
Giê-su Cứu thế chính qùa thiên ân.
Ba năm giảng dạy Phúc âm,
Cho người nhân thế hồi tâm quay về.

Mùa Chay Tuần Thánh chỉnh tề,
Đời ta đâu dễ ngủ mê vô tình.
Gẫm suy đời Chúa vì mình,
Trọn đường trọn đạo hy sinh cứu đời.

Cho dù cuộc sống tả tơi,
Ta luôn vững tiến theo đòi Giê-su.
Quỉ ma mà nhả khói mù,
Nắm tay của Chúa Giêsu đi đầu.

Thế mà có lúc âu sầu,
Đức tin yếu đuối con hầu ngả ngay.
Chẳng cần thăm hỏi đến Thầy,
Nghĩ quấy nghĩ quá lòng đầy hờn oan.


Quên cầu xin Chúa lo toan,
Chúa đành thinh lặng nóng lòng đứng im.
Thật tình đau thắt con tim,
Tự do nó chọn tự mình bỏ Cha.
 


Phàn nàn trách móc như là,
Cha thời bỏ chúng rồi ra như vầy.
Để cho kẻ dữ đong đầy,
Kiêu căng tự phụ khôn tày đó sao.

Đến lúc đau ốm than ôi!
Nằm trên giường bịnh mới hồi xót xa.
Thế mà Chúa vẫn chờ ta,
Tình thương của Chúa bao la vô bờ.

Cho con đừng có hững hờ,
Để luôn thức tỉnh đợi chờ ra đi.
Trăm năm cũng thế là vì,
Cuối cùng đến phút sinh thì thế thôi.

Quyết tâm không sống lôi thôi,
Nhìn vào sâu thẳm cái tôi của mình.
Để đời tô nét thần linh,
Người con Thiên Chúa trọn tình Cha thương.

Đời ta sẵn có thần lương,
Nếu mà yếu đuối can trường đứng lên.
Giải hòa với Chúa ngay liền,
Lòng ta vui sướng triền miên bên Thầy.

Nam Giao