V́ tôi quên Chúa mất rồi,
Con tim giá lạnh bồi hồi âu lo.
Hồi tâm nghĩ lại lần ṃ,
Tin Mừng đưa bước chỉ cho NướcTrời.

Giê-su cất tiếng gọi mời,
Con xin đáp trả vâng lời bảo ban.
T́m th́ sẽ gặp b́nh an,
Gơ thời sẽ mở ùa tràn muôn ơn.

Con xin cất tiếng van lơn,
Quay về bên Chúa là nguồn an vui.
Nước Trời chính thật Giê-su,
Đường đi, Sự thật, suối nguồn yêu thuơng.

An b́nh vui sống là hương,
Tương thân tương ái con đường thanh cao.
Họp cùng các bạn tự hào,
Nh́n lên trời thẳm trăng sao huy hoàng.

B́nh minh gọi bước lên đường,
Đêm về thinh lặng vấn vương Cha hiền.
Tháng ngày tưởng nhớ triền miên,
Qua thời tạm gởi hồn thiêng về Trời.

Giê-su khẳng định rơ lời,
Chính Ngài Vua cả Nưới Trời vinh quang.
Ki-tô chiến thắng khải hoàn,
Vinh danh Thiên Chúa cao sang chín tầng.
Nam Giao
Trang Nhà
 

NƯỚC TRỜI


Nước Trời t́m kiếm ở đâu ?
Con người bé nhỏ bể dâu một thời.
Lương tâm luôn vọng tiếng Trời,
Ngày qua tháng lại chơi vơi ḍng đời.

Sống sao nên thật là người,
Chúa Trời tạo dựng cao vời hơn muông.
Hồn thiêng trong xác trường tồn,
Giă từ trần thế linh hồn khang an.

Thánh Ngôn phục lệnh xuống trần
Giê-su xuất hiện tấm thân mỏi ṃn.
Hai tay dang rộng ôm tṛn,
Muôn người thâu kết đáp mong về Trời.

Tấm thân bầm dập ră rời,
Biểu dương khẩu hiệu Nước Trời Yêu Thương.
Khác với trần thế bàng quan,
Măi lo cho xác lang thang hết giờ.

Chúa Trời vẫn đợi vẫn chờ,
Tự do chính thật thước đo t́nh người.
Hồi c̣n thơ bé vui chơi,
Dại khờ đâu nghĩ đón lời khuyên la.


Hưởng đời như một nai tơ,
Ngơ ngơ ngác ngác không mơ lối về.
Ngày qua tháng lại bộn bề,
Cuộc đời tôi lắm gồ ghề nổi trôi.