Vào Đời                 *                                

 

Không vào đời bằng đôi chân,

Thoát thai đă biết khóc than mở đầu.

Chúa ban cho ở chốn nầy,

Hai người trao hứa tràn đầy yêu thương.

 

Bé là giây nối tầm thường,

Khi vui cha nẹ như đương th́ thầm.

Tạ ơn Thiên Chúa thượng tầng,

Cho tôi báu vật tri ân Cha hiền.

Khi buồn mẹ lại than phiền,

Tại tôi có mặt nên nhiều khổ đau.

Nhưng mà có biết ǵ đâu,

Bé nào tha thiết sầu đau với đời.

 

Không quyền chọn lựa chốn nơi,

Trời Nam đất Bắc khắp nơi hoàn cầu.

Trong nhờ đục chịu phải hầu,

Mong nhờ cha mẹ ân cần chăm nuôi.

 

Đành rằng trách nhiệm chúng tôi,

Tự do chọn lựa nên thôi cam ḷng.

Gẫm suy điều đó hết ḥng,

Mẹ cha nâng niu c̣n trông nổi ǵ.

 

Nụ cười trong sáng lắm khi,

Bé ưa gần mẹ chỉ v́ t́nh yêu.

Sửa nguồn nuôi dưởng bao nhiêu,

Nh́n cha nh́n mẹ là điều đầu tiên.

 

Trời ban cho được mẹ hiền,

Chăm lo săn sóc triền miên suốt ngày.

Bé thời ăn ngủ thơ ngây,

Tâm hồn bé thật ứ đầy trắng tinh.
 

Mẹ cha muốn vẽ nên h́nh,

Bé đành chấp nhận như t́nh yêu thương.

Cuộc đời đâu dễ b́nh thường ,

Mai ngày bé lớn lên đường ḿnh thôi.

 

 

                                            2

 

2

 

Đầu tiên là phải thôi nôi,

Tập ăn tập nói, ôi thôi đủ điều.

Đi đi đứng đứng cho tiêu,

Nương nhờ cha mẹ nhưng đâu phiền hà.

 

Ra đời không được chọn cha,

Cũng đâu chọn mẹ cho ta vào đời.

Mai ngày khôn lớn ra khơi,

Con thuyền cuộc sống chơi vơi tháng ngày.

 

Qua ba giai đoạn như đầy,

Công cha nghĩa mẹ ḷng nầy dám quên.

Thế rồi ḿnh phải làm nên,

Để thành người lớn hữu ích cho đời.

 

Như cha với mẹ sinh thời,

Ngước nh́n lên chín tầng trời gẫm suy.

 Loài người đâu có quyền uy,

Rồi ra cũng chết, quyết tùy Chúa thôi.

 

Thế mà đời lắm lôi thôi,

Giật ḿnh nghiệm thấy muốn ngồi trên cao.

Để cho mọi kẻ xem sao,

Tự cao tự đại tự hào hơn ai.
 

V́ sao ta có đường dài,

Bé mà chăm học, ngày mai thành tài.

Có tài mà cậy chi tài,

Thành nhân kia mới hơn tài quá xa.

 

Con người dù có tài ba,

Cũng như cát bụi rồi ra đi về.

Dù cho tiền bạc ê hề,

Mà không lo sống chỉnh tề, tốt chi.


 

Một mai khi chết lâm th́,

Xác thời mục nát ra ǵ, ai thương?

Thế gian là bải chiến trường,

Tiếng thơm chính thật là hương đời ḿnh.

 

Da hùm th́ để làm h́nh.

Người thời để tiếng, mong t́nh bốn phương.

Giê-su mới thật là đường,

Chỉ cho ta biết dặm trường chọn đi.

 

 

 

     3       Trang Nhà

Tự do, báu vật thực thi,

Để t́m cho được chân t́nh Chúa ta.

Kiếm ra báo vật chính là,

B́nh an trong Chúa chiều tà vẫn vui.

 

Đừng ngồi than thở tại tui,

Mỗi người Chúa buộc làm tuỳ sức thôi.

Nhận nhiều th́ phải tăng lời,

Người khôn đâu có tham mồi trần gian.

 

Cho dầu cuộc sống gian nan,

Kiếp đời tuy khổ, lầm than cũng tàn.

Sống sao cho thật yên hàn,

V́ luôn có Chúa ân ban can trường.

Trần gian là một khu vườn,

Ta hơn hoa lá được vươn tới trời.

Giê-su mặc khải cho đời

Chính Ngài Con của Chúa Trời trên cao.

 

Với Ngài con phải tự hào,

Con Đường Ngài chỉ, ḷng nào dám quên.

Mặc dầu cuộc sống lênh  đênh,

Có Ngài cùng bước, bồng bềnh không buông.

 

An ḷng thờ Chúa càn khôn,

Làm tṛn bổn phận, ôn tồn sống ngoan.

T́m giờ đến chốn hợp đoàn,

Cho nhau t́nh Chúa, lo toan chính hồn

Được thêm nhiều bạn ôn tồn,

T́nh yêu Thiên Chúa hoà trong t́nh người.

Thiên đàng tại thế vui tươi,

Cur-sil-lo thật giúp người hoan ca.

 

T́nh thương của Chúa bao la,

Dịu hiền ánh mắt cho ta thấm t́nh.

Sống đời con Chúa nên h́nh,

Tay cầm Thánh giá, trung trinh ḷng thành.

 

Từ nay quyết chí thực hành,

Sống lời Chúa dạy, an lành hoan ca.

Vinh danh Thiên Chúa là Cha,

Nước Ngài thống trị, vang xa Tin mừng.

 

                                Nam Giao

 

  Trang Nhà   Xin đọc thêm Tôi Vào Đời