Xin Thương Xót Tôi ( Mc 10, 46-52)

 

 

 

 

 


Người mù ngồi ở vệ đường,
Từ lâu ôm mối cảm thương cuộc đời.
Lắng nghe đồn những vang trời,
Giê-su chính thật Con Người cứu dân.

Nghe chân rộn rã đến gần,
Tuy không trông thấy, tâm thần rộn lên.
Kiếp người chấp nhận tái tê ,
Nhưng luôn mơ thấy, thỏa thê cuộc đời.

Tiếng đồn vang dậy khắp nơi,
Bao nhiêu phép lạ Con Trời ban cho.
Anh mù cất tiếng như mơ,
Giê-su chính thật hồn thơ mong chờ.
 

Đời con sao quá lu mờ,
Mong sao nhìn thấy, tôn thờ Chúa Cha.
Như người có mắt nhìn xa,
Trời cao đất rộng bao la cửu trùng.

Nhiều người mắng bảo anh khùng,
Anh đâu nao núng, hào hùng la to.
Giê-su xin cứu chửa cho,
Chúa dừng, không chút đắng đo bảo rằng.

Hãy đưa anh đến nhập đoàn,
Người đang gọi đó! Vững lòng lên đi!
Áo choàng vứt khỏi thân mình,
Phóng ngay tới Chúa, ôi tình con ngoan.

Giê-su ưu ái hỏi han.
Điều gì anh muốn, Ta ban không từ.
Ngài ơi, cho thấy mặt trời!
Đức tin đã chữa, vui đời từ đây.


Mắt đà thấy cảnh đẹp thay,
Trời cao đất rộng chim bay thành đàn.
Từ nay quyết chí sống ngoan,
Đáp tình Thiên Chúa muôn ơn tràn trề.

Làm con Thiên Chúa chỉnh tề,
Tâm thành hiếu thảo trọn bề không ngơi.
Tình yêu của Chúa cao vời,
Con xin cảm nhận dâng lời kính thương.
 

Giê-su chính thật là Đường,
Theo Thầy Chí Thánh, can trường xông pha.
Ki-tô ánh sáng đèn pha,
Soi cho lối bước dặm xa vững vàng.

Tin Mừng rao giảng rõ ràng,
Thực hành Lời Chúa tâm can an bình.
Nguồn vui ơn thánh thấm tình,
Giã từ đời tạm về trình Giê-su,

Đời con cơn gió vi vu,
Vâng lời Đức Mẹ trùng tu cuộc đời.
Siêng năng cầu nguyện dâng lời,
Tụng ca Thiên Chúa đất trời liên hoan.

Nam Giao

 

 Trang Nhà