QÙY BÊN MÁNG CỎ HOÀI THƯƠNG
Qùi bên máng cỏ hoài thương,
Nhớ thời thơ bé sân trường đùa vui
Giữa trời im nắng ui ui,
Giờ nầy nhớ lại bùi ngùi xót xa.
Con nhìn ngắm Chúa thiết tha,
Nhẹ nhàng cất bước vào ra nguyện cầu.
Qùy bên máng cỏ giờ chầu,
Tôi thưa với Chúa nỗi sầu ngây thơ.
Giờ nầy hoài niệm mộng mơ,
Ước gì trẻ mãi nên thơ cuộc đời.
Một thời ong bướm gọi mời,
Lạc xa tình Chúa để rồi ngẩn ngơ.
Trói đời say đắm mộng mơ,
Phù vân gỉa tạo quay tơ cuộc đời.
Hạnh phúc trần thế đầy vơi,
Tưởng mình sống mãi không thời lắng lo.
Sáng nay thức tỉnh hồn thơ,
Không gian lặng lẽ khói mờ chân mây.
Cây thông máng cỏ chưng bày,
Lắng nhìn tâm lặng hao gầy nhớ thương.
Quyết tâm đứng dậy lên đường,
Cho dù đời lắm đoạn trường xấu xa.
Tiếng lòng phát nhẹ vang ra,
Con lìa lắm dạo mà Ta vẫn chờ.
Xa xa tiếng vọng huyền mơ,
Ngân trong gió lạnh nên thơ gọi mời.
Tình yêu âu yếm nên lời,
Nỗi đau viễn xứ reo mời nhớ thương.
Từ ngày cất bước tha hương,
Lạc xa tình Chúa vấn vương bùi đời.
Tâm con rách nát tơi bời,
Thấm đau tình Chúa bồi hồi tiếc thương.
Giờ nầy xin được vấn vương,
Quyết tâm đổi mới tựa nương bên Thầy.
Lòng con máng cỏ lắp đầy,
Cọng rơm tình mến sum vầy yêu thương.
Nam Giao