SOI MÌNH BÓNG TỐI HUYỀN MƠ
Giờ nầy nghe tiếng mưa đêm,
Tim con thổn thức nỗi niềm cô đơn.
Đầy vơi sâu thẳm nỗi buồn,
Thời gian khờ dại xa nguồn thánh ân
Cúi đầu thầm lặng nỉ non,
Xin Cha tha thứ tình con dại khờ.
Lạc mất tình Chúa vỗ về,
Giờ nầy mới thấy tái tê xa rời.
Chúa ơi! tay Chúa đâu rồi;
Con đang ngắm Chúa van nài yêu thương.
Đêm nay thanh vắng canh trường,
Lương tâm lên tiếng coi thường được đâu.
Dòng đời quá lắm âu sầu,
Tỉnh rồi mới thấy nỗi sầu đeo mang
Tâm tôi ớn lạnh rùng mình,
Hôm nay Chúa gọi về trình thì sao?
Lắng nghe tiếng quỷ lao xao,
Cả đời bạc bẽo đâu nào nhớ thương.
Nụ cười gượng gạo đêm trường,
Đứt dây sự sống tai ương rập rình.
Con ơi! Đừng sống bạc tình,
Nhiệm mầu sâu thẩm ân tình Cha ban.
Đừng đi lạc bước lan ban,
Cha chờ Cha đợi con cầm tay Cha.
Soi mình bóng tối huyền mơ,
Đừng đi xa nữa mờ lu tình Thầy.
Niềm tin sáng tỏ ảnh màu,
Lòng thương xót Chúa kết cầu ân tình.
Tôi mơ cuộc sống an bình,
Cho đôi tim ấm mối tình Giê-su.
Con yêu, con mến say mê.
Mỗi lần rước Chúa mân mê nguyện cầu.
Nam Giao