THẦY ĐÂY ĐỪNG SỢ

09/08/2020
THẦY ĐÂY ĐỪNG SỢ
(Mt 14,22-33)
Giê-su lên núi nguyện cầu,
Tông đồ của Chúa ân cần ra khơi.
Hai tay chèo lái rã rời,
Giông to gió lớn tả tơi lắm tề.

 

Chúng con thấm mệt ê chề
Con thuyền gặp bão tứ bề lao đao.
Tông đồ của Chúa xôn xao,
Giờ đây Thầy ở nơi nào có hay ?

 

Canh tư Thầy đến tỏ bày,
Các ông thất đảm trời mây mịt mờ.
Thân mình nhẹ lướt như tờ,
Thôi thời sợ quá la to kinh hoàng.

 

Cùng nhau quấn quít ôm choàng,
Ma ma, khiếp đãm bàng hoàng Chúa ơi!
Giê-su cất tiếng thảnh thơi,
Thầy đây đừng sợ đầy vơi tình nồng.

 

Phê-rô cất tiếng cậy trông,
Thưa Ngài có phải Ngài không xin hầu.
Chúng con đang sống âu sầu,
Thuyên con sắp bọng yêu cầu ban ơn.

 

Chúng con tất cả van lơn,
Tựa nương bên Chúa là hơn tuyệt vời.
Phê-rô cất tiếng kịp thời,
Xin đi trên nước đến nơi với Ngài.

 

“Hãy đi” theo tiếng van nài,
Anh chàng bước xuống hòa hài an vui.
Nhưng mà sóng gió dập vùi,
Phê-rô la hoảng cứu tui với Ngài!

 

Chúa liền chấp nhận nắm tay,
Đưa lên thuyền nhỏ lòng đầy ngất say.
Lời Ngài nhẹ trách thế này:
Người đâu nhát đảm lòng đầy kém tin.

 

Tin là phó thác thắm tình.
Khó nguy không sợ, trung trinh tâm thành.
Níu Thầy cùng bước song hành,
Lên thuyền gió lặng trời thanh yên hàn.

 

Lòng đầy cảm phục, bình an,
Giê-su quả thật Trời ban cho đời.
Cúi đầu cảm tạ nên lời,
Tình thương Thiên Chúa cao vời bao la.

 

Nam Giao