THỜI GIAN PHÚC LỘC ÂN TÌNH
Phai màu nắng nhạc chiều buông,
Đêm về trăng trở tôi vương sợi sầu
Hồn mình gợi sóng lo âu,
Ngày mai ta thác, về đâu hởi hồn?
Đánh rơi báu vật tình nồng,
Giàu sang, phú qúy cũng không đắp bồi.
Xót thương thân phận đơn côi,
Nhìn lên ảnh Mẹ ,Mẹ ôi! Con cầu.
Ngậm ngùi hối hận thấm sầu,
Niềm tin hy vọng Giê-su đợi chờ.
Cúi đầu tạ tội mong chờ,
Tình yêu của Chúa vô bờ mênh mông.
Chúa chờ, Chúa đợi Chúa mong,
Rì rào tiếng động con ôm mộng lành.
Từ đây con quyết trung thành,
Ôm ghí mến Chúa song hành yêu thương.
Xin cho con biết vấn vương,
Giê-su nhà tạm tơ vương mối tình.
Cuộc đời như ánh bình minh,
Dự bàn tiệc Thánh chung tình con ngoan.
Từ nay có Chúa bên mình,
Vai mang Thập Tự chữ tình Giê-su.
Còn giờ, chí quyết chăm tu,
Yêu say tình Chúa, đâu hư cuộc đời.
Chông gai,cạm bẩy đầy vơi
Nắm bàn tay Chúa con thời vững tin
Xin cho con biết chung tình,
Con thương Chúa lắm một mình Chúa thôi.
Cuộc đời bao nỗi vui buồn,
Người Ki-tô hữu cội nguồn tình yêu.
Mối tình của Chúa Giê-su,
Cùng nhau thắp sáng vui tươi giữa đời.
Nam Giao