TRẦN GIAN BẾN TẠM HÃY LO NGÀY VỀ
Bao năm con sống vô tình,
Vui đời say đắm quên tình Chúa yêu.
Trầm mình trong chốn rong rêu,
Giờ đây tỉnh giấc chuông chiều vọng ngân.
Xa lìa lối sống chòng chành,
Hãy ôm lấy Chúa liền cành cây yêu.
Cho dù đời lắm rong rêu,
Đừng ngồi than thở kêu rêu hết giờ.
Nắng chiều gợi chút bóng mờ,
Trần gian bến tạm hãy lo ngày về.
Từ ngày bỏ Chúa say mê,
Ngã vào tình quỷ cơn mê dại khờ.
Tỉnh rồi mới thấy bơ vơ,
Hận rồi luyến tiếc con mơ mối tình.
Tình yêu Thập Tự quên mình,
Làm con của Chúa vô tình được sao?
Nhìn lên trời thẳm lắm sao,
Tình yêu Thiên Chúa ngạt ngào thương con.
Con xin quyết chí trung thành,
Niềm tin đưa bước, song hành khôn ngoan.
Không còn vương vấn lo toan,
Giê-su ánh sáng phím đàn tri ân.
Cho con đắm đuối hồng ân,
Bao quanh cuộc sống đời con tháng ngày.
Bao nhiêu vật cảng đong đầy,
Con vào ẩn trú tim Thầy bình an.
Đừng đi xa nữa lang ban,
Trở về cho sớm viếng thăm Ngôi Lời.
Giờ này mới thấy chơi vơi,
Giêsu Nhà Tạm gọi mời chờ ta.
Đừng đi xa nữa, lạc mà,
Suối nguồn mạch nước tình Cha đang chờ.
Nam Giao
|