TRỜI CAO ĐÃ ĐỔ THÁNH ÂN.
Ánh hồng sáng tỏ muôn phương.
Tạ ơn Thiên Chúa, yêu thương loài người.
Nhìn lên trời thẳm thuyệt vời,
Trăng sao vận chuyển cho tôi cất lời.
Lạy Cha chúng con trên trời,
Con yêu, con kính con thời cậy tin.
Hồi tâm quyết sống nên hình,
Người con hiếu thảo, trung trinh lòng thành.
Từ đây chăm chỉ học hành,
Thánh kinh lời Chúa song hành bên ta.
Cho người tín hữu ngân nga,
Để mà sống tốt, tìm ra lối về.
Cuộc đời,dẫu có phong ba,
Giê-su Thánh Thể chờ ta vỗ về.
Ngài mong ở mãi trong ta,
Vui buồn tâm sự, bài ca tình nồng.
Đời người qủa thật mênh mông,
Suy đi nghĩ lại,bền bồng nổi trôi.
Kitô hữu được Chúa gọi mời.
Ân tình RỮA TỘI thành người con Cha.
Hoan hô, mừng rỡ tụng ca,
Chúng ta phải sống, tình ca chân thành,
Trời cao đã đồ thánh ân,
Ngôi lời xuống thế, hai ngàn năm qua.
Mối tình thiêng thánh nên thơ,
Đêm về giấc mộng, con mơ tình Ngài
Một thiên tình sử cho đời,
Nó gần ta qúa, gọi mời tự do,
Mùa Thu, lá rụng chiều tà,
Con không thức tỉnh, sẽ về nơi đâu?
Ngôi Lời nhập thể dịp cầu,
Cho ta sống lại kết câu ân tình.
Nam Giao