XIN CHO CON BIẾT ĂN NĂN
Phê-rô chối Chúa ba lần
Con thời xa Chúa không cần nhớ thương
Cả đời bạc bẻo vấn vương,
Chạy theo phú quý xa trường Phúc âm,
Cô đơn nhìn ánh trăng tàn,
Tiền tài danh vọng sắp hàng chào tôi.
Thế là hết một kiếp người,
Lương tâm lên tiếng gọi mời hồi tâm.
Màn đêm buông xuống âm thầm
Tiếng gà gáy sáng gọi hồn ăn năn
Chúa nhìn ánh mắt thấm buồn..
Phe-rô hối hận ăn năn chân tình.
Bao năm con sống vô tình,
Vui đời say đắm quên tình Chúa yêu.
Trầm mình trong chốn rong rêu,
Giờ đây tỉnh giấc chuông chiều vọng ngân.
Xa lìa lối sống chòng chành,
Con ôm lấy Chúa liền cành cây yêu.
Cho dù đời lắm rong rêu,
Đừng ngồi than thở kêu rêu hết giờ.
Vào toà Hòa Giải đang chờ,
Đừng thờ ơ nữa, hồn thơ dại khờ.
Đường về núi thánh mộng mơ.
Xin dâng lên Chúa tim thơ trung thành.
Cho con đắm đuối hồng ân,
Bao quanh cuộc sống đời con tháng ngày.
Bao nhiêu vật cảng đong đầy,
Con vào ẩn trú tim Thầy bình an.
Đừng đi xa nữa lang ban,
Trở về cho sớm viếng thăm Ngôi Lời.
Quyết tâm đổi mới cuộc đời,
Vào toà Hoà Giải, thốt lời ăn năn.
Nam Giao