CHÚA LÀ GIA NGHIỆP ĐỜI CON
Muôn lạy Chúa Giê-su từ ái,Đấng lừng danh đánh bại tử thần,
Chiều về gió lạnh hiu hiu,
Một mình tỉnh lặng buồn vui lại về.
Nỗi lòng đau xót tỉ tê,
Cuộc đời con đã đi qua dại khờ.
Qủy ma giăng lối tứ bề,
Phù vân trần thế say mê hết giờ.
Đồng hồ tích tắc hững hờ,
Nó đi, đi mãi có chờ đợi ai.
Thế gian bao tiếng gọi mời,
Tự cao,tự đại coi trời bằng vung.
Các nhà Bác học vang lừng,
Nhưng không được sống theo cùng thời gian.
Phong trần mỏi gánh , ngày tan,
Cũng đành chấp nhận sắp hàng ra đi.
Nhà cao cửa rộng được gì???
Nhìn tôi khờ dại u mê ngày tàn.
Tấm thân cát bụi mong manh,
Nhìn lên trời thẳm bình an không về.
Niền tin không có ê chề,
Cũng đành phải chết đi về nơi đâu …
Ai ơi! Nên phải nghĩ sâu,
Tìm ra lý tưởng kết câu ân tình.
Tự do Thiên Chúa cho mình,
Nhìn xem phong cảnh hữu tình quanh ta.
Không tin tạo hóa dại khờ,
Bầu trời cảnh đẹp bao la oai hùng.
Niềm tin sẽ được trùng phùng,
Tín hữu Chúa hứa Thiên cung ngày về.
Ngôi Lời chỉ dạy cho ta,
Thánh kinh Lời Chúa độ trì bảo ban.
Con xin quyết chí trung thành,
Gĩa từ trần thế Thiên Đàng vinh quang.
Nam Giao